Tui lại chợt nhớ đến những dòng thơ này của Nguyễn
Thiên Ngân để mỉm cười kết thúc cái mớ cảm xúc hỗn độn của mình tại đây:
"Các em
chắc chắn sẽ già
Sẽ qua cái thuở hết cà mà còn phê
Sẽ qua cái tuổi ngô nghê
Khinh thường thể loại "nhà quê" (mà giàu)
Các em rồi sẽ bắt đầu
Quy thơ ra thóc, mua rau đòi hành
Các em rồi sẽ rõ rành
Yêu thì phải cưới chứ anh, đùa à?
Các em rồi sẽ thích nhà
Hơn là thích ngắm ánh tà trên sông
Các em rồi sẽ thích chồng
Hơn là thích một người-không-của-mình
(Cho dù hắn rất là tình!)
Các em rồi sẽ chỉ cười
Khi ai nhắc tới một thời tình yêu."